Tình Xưa
Dòng sông với một con đò
Tròng trành là tuổi học trò tôi yêu
Tình cho nhau chẳng bao nhiêu
Mà khi mái tóc muối tiêu vẫn còn
Tôi giờ đã vợ, đã con
Đã vuông duyên số, đã tròn chiếu chăn
Nhờ trời bát để, bát ăn
Chẳng nghèo như thuở nhọc nhằn bên em,
Bát cơm hẩm, nắm mỳ đen
Muối rang chát bụng những đêm học bài
Tháng năm là tháng năm dài
Xa em tôi vẫn miệt mài bước chân.
Trải bao mộng mị phân vân
Trong tôi vẫn có một phần của em
Đời tôi giờ đã lên đèn
Nhớ người nấu cháo đậu đen chẳng còn,
Ơi cô bạn áo nâu non
Tóc xanh như búp, mắt tròn ánh sao
Đã kín dậu, đã cắm sào.
Mà tôi vẫn cứ chiêm bao hẹn hò
Ước gì tôi được nói ra
Đời tôi mãi mãi được là chiêm bao !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét