Thần may mắn sau những năm dài đằng đẵng đồng hành cùng M.U nay đã quyết chia tay. Và không thể có sự hắt hủi nào của số phận lại phũ phàng hơn kịch bản của trận đấu đêm qua giữa M.U vs Bayern. Có lẽ con "thiên nga" M.U linh cảm cái chết cận kề nên gắng cất lên tiếng hót hay nhất của mình trong cả mùa giải. 45 phút hiệp đầu trong trận đấu, M.U chơi cực hay, lâu lắm rồi, các cầu thủ của đội bóng giàu nhất nước Anh mới chơi hay đến thế. Mới 8 phút, tỉ số đã là 2 - 0 cho M.U. Có lẽ không ai có thể hình dung trước một kịch bản đẹp đến vậy cho M.U trước giờ bóng lăn. Tôi đã lo lắng cho số phận của Bayern khi thấy Nani, Valencia, Gibsson... của M.U nhảy múa và sự luống cuống đến tội nghiệp của hàng thủ Bayern cùng thủ môn Butt trước mỗi pha lên bóng của M.U. Phút 41, Nani ghi thêm bàn thắng, 3 - 0 cho M.U, người viết thở dài. Nhưng, phút 44 với khoảnh khắc lóe sáng của căp đôi tiền đạo Bayern, Olic ghi bàn rút ngắn tỷ số, tôi thở phào. Bây giờ M.U chỉ hơn Bayern có 1/2 bàn, Bayrn vẫn còn tràn trề hy vọng.
Sau phút giải lao, hai đội nhập trận với tâm thế trái ngược hiệp đầu. Bayern vẫn thản nhiên như bản tính lạnh lùng của những người dân Anh quốc, M.U thì lại cuống cuồng như những đội bóng V.L (tức là giải bóng đá bán chuyên nghiệp Việt Nam). Kinh nghiệm, bản lĩnh, tài năng của người cầm quân thể hiện rõ ở giây phút này. Đáng lẽ phải hạ nhiệt cho học trò mình, nên siết chặt đội hình, dàn một thế trận chăt chẽ bên phần sân nhà, sử dụng tốc độ của những cầu thủ trẻ Nani, Valencia, Gibson trong những pha phản công nhanh. Nhưng Mr Mũi đỏ không làm thế. Làm thế là hạ mình quá với đội bóng số một Anh quốc trong 10 năm trở lại đây (!). Làm thế là giảm uy tín của HLV giàu thành tích nhất nước Anh (? !!!!). Mũi đỏ xua quân xông lên. Và thế là bi kịch. Rafael, trong cả hiệp một đã phong tỏa rất tốt Ribery, có lẽ không chịu được sức ép khủng khiếp của trận đấu, đã phạm lỗi tai hại với cầu thủ người Pháp, lĩnh thẻ đỏ rời sân. Giây phút ấy, sau khi dùng mắt tiễn đưa Rafael lầm lũi bước ra ngoài thảm cỏ, tôi định tắt t.v đi ngủ. Với tôi kết cục trận đấu đã được an bài, duy chỉ chưa biết kết quả sẽ là 3 - 3, hay 4 - 3 cho Bayern. Bi kich chưa dừng ở đó, Mr Fer rút Rooney, áp lực đã được cất khỏi đôi vai các cầu thủ Bayern, và bàn thắng đến như một tất nhiên. Từ đường chuyền như đặt của Ribery, Robben đã tung ra một siêu phẩm. Van Der Sar bay người hết cỡ vẫn không thể chạm tay vào bóng. 2 - 3, tỉ số đã đủ để M.U chết. Mr Fer cuống cuồng cầm sổ đỏ chơi canh bạc tất tay. Lần lượt người đẹp Berbatov rồi già bản Gissg vào sân. Nhưng kết cục đẹp cho M.U thì đã chốt hạ từ phút 76.
Sau phút giải lao, hai đội nhập trận với tâm thế trái ngược hiệp đầu. Bayern vẫn thản nhiên như bản tính lạnh lùng của những người dân Anh quốc, M.U thì lại cuống cuồng như những đội bóng V.L (tức là giải bóng đá bán chuyên nghiệp Việt Nam). Kinh nghiệm, bản lĩnh, tài năng của người cầm quân thể hiện rõ ở giây phút này. Đáng lẽ phải hạ nhiệt cho học trò mình, nên siết chặt đội hình, dàn một thế trận chăt chẽ bên phần sân nhà, sử dụng tốc độ của những cầu thủ trẻ Nani, Valencia, Gibson trong những pha phản công nhanh. Nhưng Mr Mũi đỏ không làm thế. Làm thế là hạ mình quá với đội bóng số một Anh quốc trong 10 năm trở lại đây (!). Làm thế là giảm uy tín của HLV giàu thành tích nhất nước Anh (? !!!!). Mũi đỏ xua quân xông lên. Và thế là bi kịch. Rafael, trong cả hiệp một đã phong tỏa rất tốt Ribery, có lẽ không chịu được sức ép khủng khiếp của trận đấu, đã phạm lỗi tai hại với cầu thủ người Pháp, lĩnh thẻ đỏ rời sân. Giây phút ấy, sau khi dùng mắt tiễn đưa Rafael lầm lũi bước ra ngoài thảm cỏ, tôi định tắt t.v đi ngủ. Với tôi kết cục trận đấu đã được an bài, duy chỉ chưa biết kết quả sẽ là 3 - 3, hay 4 - 3 cho Bayern. Bi kich chưa dừng ở đó, Mr Fer rút Rooney, áp lực đã được cất khỏi đôi vai các cầu thủ Bayern, và bàn thắng đến như một tất nhiên. Từ đường chuyền như đặt của Ribery, Robben đã tung ra một siêu phẩm. Van Der Sar bay người hết cỡ vẫn không thể chạm tay vào bóng. 2 - 3, tỉ số đã đủ để M.U chết. Mr Fer cuống cuồng cầm sổ đỏ chơi canh bạc tất tay. Lần lượt người đẹp Berbatov rồi già bản Gissg vào sân. Nhưng kết cục đẹp cho M.U thì đã chốt hạ từ phút 76.
Bị đá văng khỏi CL, M.U vẫn có thể ăn mừng vì cái chết đẹp của mình. Làm gì có oan uổng khi sự kiêu ngạo Xcốtlen bị bẻ gãy bỏi tinh thần Đức. Và được hưởng phát súng kết liễu đẹp đến mê hồn từ mũi giầy của Robben phải chăng không là niềm an ủi ?
Sáng nay có một thằng ngồi mở chai bia (tiếc là không có được 1 vại bia Munich), đốt điếu thuốc, trịnh trọng mở bản Requiem của Mozart để tiễn đưa M.U đi về nơi xa lắm...

Cứ cúi mặt đi, để nghe đời lầm lỡ… he he…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét