Giai cấp mới

Thứ Năm, 31 tháng 12, 2009

Thơ Phạm Phú Hải

Đăng ngày: 20:15 31-12-2009
Thư mục: Văn thơ

Tình cờ tôi gặp mấy bài thơ của Phạm Phú Hải, nhà thơ nổi tiếng trong Nam trước 1975, nhưng ngoài Bắc ít người được biết. Đọc thơ ông, tôi băn khoăn mãi: lẽ nào ông đạt Đạo từ khi mới ngoài hai mươi: lời thơ ông thấm đậm hồn Thiền.

Thứ Tư, 30 tháng 12, 2009

Dạ Đàm Tùy Lục - 6

Đăng ngày: 21:28 30-12-2009
Thư mục: Văn thơ

Hòa Bang Nghạch

Mỗ Tốt

Một viên Lại Mục nọ, không rõ họ tên là gì, được bổ đi nhậm chức ở Dương Thành.
Khi thuyền đến Quảng Châu thì trời đã về chiều, lại gặp cơn gió lớn, viên quan ấy phải cho thuyền ghé đậu vào một ghềnh nước hẻo lánh, vắng vẻ, thường được người ta gọi là ghềnh Ðạo Sĩ.
Hẳn vì khó chịu phải ngồi mãi cảnh thuyền tròng chành chao đảo, viên Lại Mục mới lên bờ tản bộ nhàn du..
Bấy giờ trời đã sang tiết thu, cúc vàng nở rộ, ngút ngàn rực rỡ, khiến cho viên Lại Mục mải miết ngắm nhìn phong cảnh, vô tình rời xa chỗ đậu thuyền lúc nào không biết.

Tình thư nhất bức




Đăng ngày: 01:57 30-12-2009


Thư mục: Văn thơ


Erskine Caldwell

Mắt Rê chớp chớp không tin, chằm chằm đưa mắt qua cái nắp kính, nhìn bức thư một lúc lâu. Sau đó, tay run run, anh mở hộp thư, lấy ra chiếc phong bì màu hồng. Khi bắt đầu đọc thư, vẻ buồn bã trên bộ mặt thuôn gầy của anh dần tan biến, anh bắt đầu mỉm cười. Rồi đột nhiên, anh nhét bức thư vào túi, lao ngay ra khỏi phòng bưu điện...
Theo thói thường ai mà chả thích nhận thư, song chắc chẳng có người nào trong thị trấn Nước Lặng lại thích nhận được thư gửi hơn là Rê Bơphin. Tuy vậy, Rê là người nhận được thư tại hộp thư của anh ở phòng bưu điện ít hơn bất kỳ ai.

Nhớ ông Tố Hữu


Hồi “chín năm”, Tố Hữu sáng tác bài thơ nổi tiếng “Bầm ơi!” dạt dào tình nghĩa gắn bó giữa chiến sĩ cách mạng và người dân nghèo. Bài thơ có đoạn:

Bầm ơi có rét không bầm
Heo heo gió núi, lâm thâm mưa phùn
Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội dưới bùn, tay cấy mạ non...

Thứ Ba, 29 tháng 12, 2009

Thưa cha – thơ Hoàng Cát

Thưa cha, con đã dâng trà
Chiều quê một nửa mái nhà nắng đi.
Làng nghèo cả tiếng chim ri,
Con nghèo cả tiếng thầm thì trong mơ.
Con sao tìm lại ấu thơ,

Ông Trần Anh Kim lãnh án tù




Đăng ngày: 22:13 29-12-2009


Thư mục: Thời sự


Cập nhật: 05:42 GMT - thứ hai, 28 tháng 12, 2009

 


 

Ông Trần Anh Kim lãnh án tù 5 năm rưỡi



Ông Trần Anh Kim tại tòa
Ông Trần Anh Kim là cựu trung tá quân đội Việt Nam


Cựu chiến binh Trần Anh Kim vừa bị tòa sơ thẩm tại Thái Bình khép án 5 năm 6 tháng tù giam vì tội hoạt động nhằm Lật đổ chính quyền nhân dân theo Điều 79 Bộ Luật Hình sự.
Ông Kim cũng lãnh thêm 3 năm quản chế tại phiên tòa diễn ra trong buổi sáng thứ Hai 28/12.
Được chỉ định bào chữa cho ông Kim là luật sư Đặng Ngọc Phúc thuộc đoàn Luật sư tỉnh Thái Bình.
Phát biểu với BBC sau vụ xử, bà Nguyễn Thị Thơm, vợ ông nói bà "cực lực phản đối bản án nặng nề, vô lý" và đòi phải trả tự do cho ông "ngay lập tức".
Bà nói: "Chồng tôi chỉ đấu tranh vì nước vì dân một cách hòa bình, chứ không nhằm mục đích lật đổ chính quyền".
Hiện chưa rõ bị cáo có quyết định kháng án hay không.
Phiên tòa xử cựu trung tá Trần Anh Kim và phiên sắp tới xử các nhân vật bất đồng chính kiến khác là Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức và Lê Thăng Long ngày 20/01-21/01/2010 được giới quan sát nhìn nhận như hành động cứng rắn của chính quyền trong nước trước phe chống đối trong thời kỳ chỉ còn một năm nữa là Đại hội Đảng Cộng sản.
Cáo trạng của phe công tố nói ông Trần Anh Kim đã tham gia Đảng Dân chủ Việt Nam, phát tán tài liệu trên mạng internet và tham gia Khối 8406, một phong trào đấu tranh dân chủ ở trong nước.
Chánh án Trần Văn Loan khi tuyên án nói rằng ông Kim đã đóng vai trò chủ chốt trong hoạt động tội phạm có tổ chức nhằm chống lại Nhà nước, "hợp tác với các tổ chức phản động ở nước ngoài" và "vi phạm nghiêm trọng an ninh quốc gia".
Án phạt cao nhất cho tội danh theo khoản 1, Điều 79 là tử hình, nhưng ông Trần Anh Kim chỉ chịu 5 năm rưỡi tù vì đã có quá khứ phục vụ trong quân đội và có "thái độ hợp tác" trong quá trình điều tra và tố tụng.


Phiên xử ông Trần Anh Kim

"Không có tội"


Tuy nhiên, ông Kim phát biểu trước tòa rằng ông không làm điều gì sai:
"Tôi tham gia Đảng Dân chủ Việt Nam và Khối 8406 để đấu tranh cho tự do dân chủ và nhân quyền thông qua đối thoại hòa bình và hình thức bất bạo động."
Tôi tham gia Đảng Dân chủ Việt Nam và Khối 8406 để đấu tranh cho tự do dân chủ và nhân quyền thông qua đối thoại hòa bình và hình thức bất bạo động.
Ông Trần Anh Kim
Ông cũng nói ông đã đấu tranh chống tham nhũng.
Ông Trần Anh Kim bị bắt hôm 07/07, cùng đợt với thạc sỹ Nguyễn Tiến Trung ở TP Hồ Chí Minh.
Cũng như các vị khác, thoạt tiên ông bị khởi tố tội Tuyên truyền chống Nhà nước XHCN theo Điều 88 Bộ Luật hình sự,.
Ngoại giao đoàn và các nhà báo nước ngoài được theo dõi phiên tòa qua màn ảnh truyền hình tại phòng bên cạnh.
Sinh năm 1949, ông Trần Anh Kim từng mang quân hàm trung tá, giữ chức Bí thư Đảng ủy quân sự, phó chỉ huy chính trị Ban quân sự Thị xã Thái Bình.
Ông là thương binh, đã được tặng thưởng nhiều huân huy chương.
Cùng năm người khác, ông được tổ chức theo dõi nhân quyền Human Rights Watch (HRW) trao giải thưởng Hellman/Hammett năm nay.
Liên minh châu Âu và Hoa Kỳ đều đã từng bày tỏ quan ngại về trường hợp của ông cũng như của một số nhân vật bất đồng chính kiến khác bị bắt mùa hè vừa rồi.

Dạ Đàm Tùy Lục - 5




Đăng ngày: 22:07 29-12-2009


Thư mục: Văn thơ



Hàn Việt Tử


Hàn Việt Tử họ Lệnh Hồ, tuy gia thế đã mấy đời hành nghề thương mại, nhưng phong tư tươi đẹp mặt mũi bảnh bao, lại thêm cái tài đàn ngọt hát hay, thơ văn thi phú hơn đời. Thật là thích hợp đối với các cô gái kén chồng.
Năm ấy, Hàn vừa hai mươi tuổi. Cái tuổi gọi là nhược quận, phải búi tóc, đội khăn để tõ rằng là đã trưởng thành.
Chàng bèn sắm sửa hành trang, dẫn một con lừa, đi theo đường núi lên Kinh đô làm một chuyến du ngoạn.

Phải thế chứ !

Đăng ngày: 20:27 29-12-2009
Thư mục: Tổng hợp
Trường Giang
Kính tặng ông chủ tịch huyện Hoàng Sa - Đà Nẵng
Phải thế chứ !  Tổ quốc ơi !- phải thế  :
Huyện Hoàng Sa có Chủ tịch đàng hoàng !
Quần đảo thấm mồ hôi và máu Việt
Văn tự còn rõ nét  giữa nhân gian…

Quáng gà lụy cáo già




Đăng ngày: 07:32 29-12-2009


Thư mục: Tổng hợp


Nguyễn Hữu Vinh
14.12.2007

1. Thừa cơ, hở cơ

Tháng 10-2007: Trung Quốc quảng cáo du lịch ra quần đảo Hoàng Sa. Nhật báo Công nhân Trung Quốc đã trích lời một viên chức Chính phủ nói về vấn đề này [1].

O.Henry - Truyện ngắn



Cây xương rồng




Điều quý nhất của thời gian là nó chỉ thuần tương đối. Theo sự nhất trí chung, phần lớn những hồi tưởng được dành cho người đang bị thì thụp rơi xuống nước và ta không nói quá là con người có thể duyệt lại toàn bộ cuộc tình chỉ trong thời gian ngắn ngủi khi họ cởi đôi găng tay.
Đấy là việc Trysdale đang làm, khi anh đứng bên chiếc bàn trong căn phòng độc thân anh thuê. Trên mặt bàn là một cây xanh trồng trong một cái lọ bằng đất nung đỏ. Cây này là một loài xương rồng, với những chiếc lá dài thõng, liên tục đong đưa theo ngọn gió nhẹ nhất trong cử chỉ lạ lùng dường như ra dấu hiệu gì đấy.

Thứ Hai, 28 tháng 12, 2009

Dạ Đàm Tùy Lục - 4




Đăng ngày: 20:52 28-12-2009


Thư mục: Văn thơ



Ngẫu Hoa

Huyện Thương Khâu, tỉnh Hà Nam, có nho sinh tên Tống Văn Học, đến khách cư ở đất Hàng Châu thuê một gian nhà bên bờ hồ Tây làm nơi trú ngụ.
Nơi đây hoang vu vắng vẻ ít có người lui tới nên cỏ dại, giây leo mọc kín cả tường lẫn mặt đất, trông tưởng như là một tấm chăn xanh biếc. Tuy vậy, phong cảnh lại thật là u nhã, tú lệ dị thường.

Dạ Đàm Tùy Lục - 3




Đăng ngày: 20:46 28-12-2009


Thư mục: Văn thơ


Ðàm Cửu

Ðàm Cửu là con một nhà bán hoa ở Bắc Kinh. Một hôm, Cửu vâng lời cha mẹ đi thăm một người thân tộc sống ở Yên Giao, ngoại ô phía Ðông thành phố. Lúc chàng cưỡi ngựa ra khỏi cổng thành, thì trời đã về chiều.
Giữa đường, chàng gặp một bà lão, áo quần chắp vá, cưỡi một con bạch mã, yên cương rất là hoa lệ, đi cùng đường với Cửu khi trước, khi sau.

Chủ Nhật, 27 tháng 12, 2009

Sóng gió trên Biển Đông do mưu đồ xâm lăng của Trung Quốc

Đăng ngày: 16:57 27-12-2009
Thư mục: Tổng hợp

2009 là một năm mà tình hình bảo vệ chủ quyền và các hoạt động đánh cá trên Biển Đông của chúng ta gặp khá nhiều căng thẳng, đến mức đã nảy sinh một phép ẩn dụ để mô tả tình trạng này: “Biển Đông nổi sóng”
Vào tháng 5, Trung Quốc đã gửi công hàm tới LHQ, đi kèm một bản đồ thể hiện đường yêu sách 9 đoạn (tức “đường lưỡi bò”) trên Biển Đông, đòi tới 80% diện tích Biển Đông.
Từ đó đến nay, liên tiếp có những vụ “tàu lạ” đâm chìm tàu đánh cá Việt Nam, và đặc biệt nghiêm trọng là việc tàu của phía Trung Quốc nhiều lần bắt giữ, hành hung, tịch thu tài sản ngư dân Việt Nam đang đánh cá trên vùng biển thuộc chủ quyền Việt Nam, rồi nhiều khi còn bắt chuộc.
Chủ tịch UBND huyện đảo Hoàng Sa, ông Đặng Công Ngữ. Ảnh: VNN
Đã có rất nhiều phát ngôn được đưa ra, có ý nghĩa khẳng định chủ quyền của Việt Nam đối với một phần lãnh thổ không thể chia cắt trên Biển Đông, đồng thời lên án cách ứng xử vi phạm luật quốc tế của phía Trung Quốc.
Đây là mảnh đất thiêng liêng của Tổ quốc, là máu thịt của tôi, của dân tộc và của Tổ quốc mình. Nhiệm vụ trước mắt của chúng tôi là sẽ tiếp tục đấu tranh để bảo vệ toàn vẹn chủ quyền lãnh thổ biển đảo. Hoàng Sa là của Việt Nam” - Chủ tịch UBND huyện đảo Hoàng Sa, ông Đặng Công Ngữ, phát biểu ngày 25/4.
Thưa ông Đặng Công Ngữ: không biết trước kia ông là ai, sau này ông sẽ ra thế nào. Chỉ với một lời này thôi với tôi ông mãi mãi là một người Việt Nam chân chính, tử tế. Có những "ông" đồng chí, đồng đảng với ông dù đang ngập mặt vào những đồng tiền thuế của người dân Việt, vinh thân phì gia bằng cách bòn rút tài nguyên của đất nước này mà mồm lem lém nói: "Hoàng Sa chỉ là bãi đá hoang chim ỉa". Có mà ỉa vào mồm lũ ấy. 
Ông làm cho lũ dân đen chúng tôi tin được: trong hàng ngũ đảng viên đảng CSVN còn có những người đồng hành cùng dân tộc, biết coi quyền lợi của quốc gia là trên hết. 
Quý lắm thay.
Xin trân trọng cảm ơn ông.

Thứ Năm, 24 tháng 12, 2009

Bạo Loạn ở Trung Quốc Gắn Liền Với Chính Sách Nhân Công




Đăng ngày: 22:08 24-12-2009



Thư mục: Tư liệu



Người Duy Ngô Nhĩ Bị Buộc Phải Đi Làm Xa Nhà

Ariana Eunjung Cha
Ngày 15-7-2009

Khi chính quyền địa phương bắt đầu tuyển người Hồi giáo Duy Ngô Nhĩ ở miền cực tây đưa xuống miền xuôi làm chung với người Hán ở Nhà Máy Đồ Chơi Xuri (thành phố Shaoguan tỉnh Quảng đông) thì không được sự đồng thuận.
Một số người đã đăng ký ngay vì mức lương và bổng lộc hậu hĩ.

Vấn đề Tân Cương nghiêm trọng đối với TQ




Đăng ngày: 22:07 24-12-2009



Thư mục: Tư liệu




Thông Tấn Xã Việt Nam
Thứ Tư, ngày 29-7-2009

Mạng “Tin tức Hong Kong” ngày 23/7 đăng bài bình luận của Francesco Sisci, biên tập viên chính về khu vực châu Á của nhật báo lớn nhất Italia “La Stampa” đặt vấn đề sau nửa tháng trôi qua, vụ bạo loạn Tân Cương với quy mô nghiêm trọng nhất ở Trung Quốc trong hàng thập kỷ vẫn ẩn chứa nhiều tình tiết chưa rõ ràng và không ít sự kiện dường như quá trùng hợp. 

Yếu tố nổi bật nhất là thời điểm bắt đầu vụ bạo loạn trùng với chuyến thăm chính thức Italia đồng thời dự Hội nghị thượng đỉnh G-8 của Chủ tịch Hồ Cẩm Đào tại đây. Hồ Cẩm Đào rời Bắc Kinh trong buổi sáng ngày 5/7 và tới Rome lúc 7 giờ tối (giờ địa phương). Vào khoảng 6 giờ tối cùng ngày, một đám đông tụ tập ở quảng trường Nhân dân tại Urumqi (thủ phủ Tân Cương) và đến 8 giờ tối, bạo lực bắt đầu diễn ra. Cảnh sát vũ trang can thiệp lúc khoảng 10 giờ tối và tình trạng bạo loạn kéo dài suốt đêm.

Thứ Tư, 23 tháng 12, 2009

Tân Cương – Palestine của Trung Quốc?




Đăng ngày: 22:04 23-12-2009



Thư mục: Tư liệu


Đăng bởi hoangtran
14/08/2009

ASIA TIMES
Mark O’Neill
Thứ Năm, ngày 13-8-2009 

Cuốn sách được bán với số lượng tăng vọt như tên lửa cho chúng ta một thể loại phóng sự tốt nhất về cuộc khủng hoảng ở Duy Ngô Nhĩ [Uighur] 

“Nếu Trung Quốc cứ tiếp tục những chính sách của mình ở Tân Cương, thì dần dần họ sẽ đem tới một cuộc chiến tranh sắc tộc như là cuộc chiến giữa Israel và những người Palestine, một cuộc chiến không có cách gì giải quyết nổi và không có hồi kết.” 

Đây là ý kiến của tác giả và là nhà báo người Trung Quốc Wang Lixiong, người đã viết lên mảng phóng sự hấp dẫn nhất về khu vực tranh chấp này – cuốn “Vùng Đông Thổ của anh, Miền Tây của tôi”. Nhà xuất bản Locus của Đài Loan ấn hành lần thứ nhất cuốn sách vào tháng Mười năm 2007 rồi đã và đang tái bản với số lượng tăng lên đột ngột nhằm đáp ứng nhu cầu độc giả trong năm nay. Số sách bán ra trong giới nói tiếng Trung đã tăng vọt khi mà người dân đã phải cố gắng để giải thích những sự kiện gây xúc động sâu sắc tại Thiên Sơn [Urumqi] kể từ khi xảy ra vào tháng Bảy.

Thứ Ba, 22 tháng 12, 2009

Trung Quốc: Lớn, Mạnh và Thực sự, thực sự Nhạy cảm



Đăng ngày: 22:01 22-12-2009

Thư mục: Tư liệu


Đăng bởi hoangtran
03/09/2009

Li Feng
Thứ Tư, ngày 2-9-2009

Một Trung Quốc nhạy cảm phải chịu đựng những thứ búa rìu ngoại giao

Đối với một quốc gia nhắm tới vị thế siêu cường, với 1,3 tỉ công dân và một lực lượng quân đội thường trực 2,5 triệu người, Trung Quốc chắc chắn vướng phải cảm giác bị tổn thương nhiều.
Với Dalai Lama, cái gai lớn nhất trong mắt của Trung Quốc, cuộc dạo chơi đây đó ở Đài Loan nhằm an ủi những nạn nhân khốn khổ của cơn Bão Morakot, phản ứng của Trung Quốc cho tới lúc này là im hơi lặng tiếng một cách đáng kinh ngạc, khi căn cứ vào sự đáp trả thông thường của Bắc Kinh đối với các cuộc tấn công của nhà lãnh đạo tinh thần Tây Tạng vào tầm ảnh hưởng chính trị của Trung Quốc. Khi Trung Quốc cảm thấy bị xúc phạm – rất hay xảy ra qua một chuyến viếng thăm của Dalai Lama tới đâu đó, phản ứng ngoại giao của Bộ Ngoại giao hầu như chứa đựng những từ ngữ không thay đổi là “làm tổn thương những tình cảm” để mô tả sự tổn hại đã xảy ra đối với dân chúng Trung Quốc.
Về thống kê trên thực tế, theo Fang Kecheng, một blogger Trung Quốc và là ứng viên học vị thạc sĩ báo chí của trường Đại học Bắc Kinh và những người khác, thì những cảm giác bị tổn thương được tuyên bố công khai của Trung Quốc ít nhất là 140 lần trước ít nhất là 42 quốc gia từ xứ sở vô danh như Iceland và Guatemala cũng như một mớ các tổ chức quốc tế kể từ khi những người Cộng sản đuổi Trung Hoa Dân Quốc đi năm 1949. Chính phủ, theo như các blogger nghĩ, nên từ bỏ cái mệnh đề đó đi vì nó làm cho họ có vẻ gì như yếu thế.
“(Vụ việc/lời phát biểu) đã can thiệp thô bạo vào những vấn đề đối nội của Trung Quốc, làm tổn thương nghiêm trọng những tình cảm của nhân dân Trung Quốc và hủy hoạt nền tảng chính trị của những mối quan hệ song phương Trung Quốc-(với quốc gia đã xúc phạm)” là một phản ứng điển hình.
Sự việc mới đây nhất là nước Úc và Liên hoan phim Melbourne mà Bộ Ngoại giao Trung Quốc tuyên bố “làm tổn thương những tình cảm của nhân dân Trung Quốc” khi vào tháng Tám nước này đã mời nhà hoạt động người Duy Ngô Nhĩ lưu vong Rebyia Kadeer và đã trình chiếu một bộ phim tài liệu về bà có tên là “10 Conditions of Love.”
Thái độ oán giận [trên đây] của Trung Quốc – không những trái ngược với câu thần chú của mình là “không can thiệp vào những công việc nội bộ của Trung Quốc” khi chính sách đối với Tây Tạng của nước này bị đặt nghi vấn – mà còn có hiệu ứng có thể đoán trước được cho việc quảng bá danh tính quốc tế của bà Kadeer và làm bùng lên mối quan tâm quá mức cho bộ phim mà cho đến nay còn đang không có tiếng tăm gì, từ việc nó được trình chiếu tại một rạp có 750 ghế nhưng đã hết vé cho buổi chiếu tại Tòa thị chính Melbourne có 1.300 ghế. Bà Kadeer đã bị chính phủ và giới truyền thông nhà nước Trung Quốc biến thành quỷ dữ dùng tà thuật trên Internet trong một thời gian dài để xúi bẩy một cách gần như là siêu phàm những cuộc nổi loạn giữa người Duy Ngô Nhĩ Hồi giáo với người Trung Quốc gốc Hán tại tỉnh Tân Cương ở miền tây làm cho hơn 200 người chết vào ngày 5 tháng Bảy.
Thế nhưng sự tranh cãi từ phía Trung Quốc về Dalai Lama đã khuấy động mối quan tâm của Feng. Ông đã viết rằng khi ông đọc câu “sau cuộc hội kiến của Tổng thống Pháp Nicolas Sarkozy với Dalai Lama hôm mùng 6 tháng 12 năm 2008, Thứ trưởng Ngoại giao He Yafei đã nói, ‘Cuộc gặp đã can thiệp một cách thô bạo vào các vấn đề nội bộ của Trung Quốc, làm xói mòn nghiêm trọng các lợi ích cốt lõi của Trung Quốc, gây tổn thương nghiêm trọng những tình cảm của nhân dân Trung Quốc và hủy hoại nền tảng chính trị của các mối quan hệ Trung Quốc-Pháp và Trung Quốc-EU.’
“Khi đoạn văn này đập vào mắt tôi,” ông Kang nói, “một ý nghĩ lóe lên trong tâm trí: phải tìm ra được là khi nào thì việc “làm tổn thương những tình cảm” trở thành một thứ truyền thống đối với chính quyền Trung Quốc, và chính quyền sử dụng nó thường xuyên theo cách nào?”
Ông Feng đã lần vào một tài liệu lưu trữ trực tuyến của tờ Nhân dân Nhật báo tại trường Đại học Bắc Kinh trở ngược thời gian tới khi mới có tờ báo vào năm 1948 và bắt đầu bằng việc gõ các ký tự của câu “làm tổn thương những tình cảm” vào mục tìm kiếm cơ sở dữ liệu.
Kết quả đã trở thành bản luận án thạc sĩ của ông mà trong đó ông đã lên biểu đồ cho số lần những tình cảm của nhân dân Trung Quốc chính thức bị “tổn thương” và các quốc gia nào đã có hành động đó nhiều nhất.
Ông đã phát hiện ra một sự khác biệt rõ ràng giữa kỷ nguyên của Mao (1949-1978) khi những tình cảm của Trung Quốc bị tổn thương chỉ có ba lần, và thời cải cách (1978-nay) khi một biểu đồ dạng cột mà ông thiết lập nên đã cho thấy những tình cảm bị tổn thương đâm chích vào 11 lần năm 1989 và 1998, và 12 lần năm 2000.
“Phản ứng (từ các công dân mạng) đã vượt xa sức tưởng tượng của tôi,” ông Fang nói. “Sau khi tôi đưa thông tin này lên blog của mình, số lần vào xem blog của tôi đã vọt lên khủng khiếp và nó được sao chép và đưa lại lên quá nhiều các blog và diễn đàn khác. Hầu hết các công dân mạng Trung Quốc nói rằng họ coi điều này thật thú vị và đáng để làm bài học.
“Thế nhưng đối với tôi, phản ứng thú vị nhất mà tôi nhận được là từ một cửa hàng sách theo chủ nghĩa Mao cực tả ở Bắc Kinh có tên là “Utopia”[Điều không tưởng] mà trong đó công trình nghiên cứu của tôi được đưa lên trang web của họ. Họ muốn sử dụng nó để khoe khoang về “bản chất cao quý” của thời đại Mao Trạch Đông, bởi vì vào thời gian đó, chính quyền ít khi sử dụng cụm từ “làm tổn thương những tình cảm”.
“Nhiều điều đã thay đổi sau cái chết của Mao và ‘chính sách mở cửa’”, ông Fang viết trong bản luận văn của mình. “Số lượng các quốc gia có các quan hệ ngoại giao với Trung Quốc đã tăng lên trên 160. “Những kẻ thù đế quốc chủ nghĩa” cũ đã trở thành bạn bè thay vì là những quốc gia bị phán xét là đáng phải trừng trị. Việc giảm bớt đáng kể những lời lẽ như “căm phẫn”, “tức giận” và “vạch mặt” rõ ràng cho thấy sự thay đổi. Thời nay, những từ ngữ này được sử dụng để phê phán những kẻ thù chung, ví như những kẻ khủng bố.”
Vì thế mà chính quyền Trung Quốc đã chọn câu “làm tổn thương những tình cảm” như là thứ thay thế? Một lối giải thích hợp lý nằm trong truyền thống văn hóa. Xã hội Trung Quốc dựa trên cảm xúc cá nhân và tình cảm con người. Làm tổn thương tình cảm của một người bạn là điều rất xấu trong văn hóa Trung Quốc. Sẽ là một hình phạt đạo đức nặng nề nếu như lên án ai đó có vẻ như làm tổn thương tình cảm của người khác.
“Thế nhưng những mối quan hệ quốc tế không phải là bộ phận trong truyền thống văn hóa Trung Quốc,” ông Fang viết tiếp. “Khi các quốc gia phương tây nghe Trung Quốc phàn nàn rằng họ ‘đã làm tổn thương những tình cảm của nhân dân Trung Quốc’ thì điều đó không có nghĩa nào ngoài ý nghĩa “tôi là một quốc gia yếu kém hơn.’ Đây là lúc mà chính quyền Trung Quốc cần tìm kiếm lối diễn đạt nghiêm túc khác để thay thế,” ông kết luận.
Một cách cụ thể, ông Fang đã nhận thấy, là giữa những năm 1946 và 2006, chính xác có 21 quốc gia và tổ chức đã làm tổn thương những tình cảm của toàn thể 1,3 tỉ hay nói đúng hơn là tất cả người Trung Quốc. Nhật Bản là kẻ phạm lỗi tồi tệ nhất, với 58 lần bắt đầu từ năm 1985.
Các nước và tổ chức khác là:
Hoa Kỳ: 27 lần, bắt đầu vào năm 1984, khi Los Angeles tung bay lá cờ Đài Loan tại Olympic
Khối NATO: 10 lần, hầu hết liên quan tới vụ đánh bom sứ quán ở Belgrade
Ấn Độ: 9 lần, bắt đầu năm 1959 và hầu hết liên quan tới những vấn đề biên giới
Pháp: 6 lần, bắt đầu năm 1989
Ủy ban Nobel: 4 lần
Đức: 3 lần, bắt đầu bằng một cuộc hội kiến với Đức Dalai Lama năm 1990
Thành phố Vatican: 3 lần, bắt đầu năm 2000
Khối EU: 2 lần, bắt đầu năm 1996
Guatemala: 2 lần, đều trong năm 1997
Indonesia: năm 1959, khi một tờ báo đã kích động tình cảm chống Trung Quốc
Albania: năm 1978, do những chỉ trích Lãnh tụ Mao và Đảng Cộng sản Trung Quốc
Việt Nam: năm 1979, vì một hành động phỉ báng Trung Quốc của quan chức cấp cao
Anh Quốc: năm 1994, quanh vấn đề Đài Loan
Na Uy: năm 1980, về việc chính phủ cho phép một công ty cung cấp tàu ngầm cho Đài Loan
Philippines: năm 1987
Đan Mạch: năm 1997
Iceland: năm 1997, về việc cho phép “thủ tướng” của Đài Loan khi đó là Lien Chan viếng thăm (trớ trêu là năm 2005 ông đã gặp Chủ tịch Hồ Cẩm Đào trong cuộc trao đổi ở cấp cao nhất kể từ tháng Tám năm 1945 khi Mao Trạch Đông và Tưởng Giới Thạch gặp nhau tại Đông Kinh)
Jordan: năm 1998, vì cho phép Lien Chan tới thăm
Nicaragua: năm 1995, vì đã giúp đỡ Đài Loan bằng việc bỏ phiếu cho nước này gia nhập Liên hiệp quốc
Nam Phi: năm 1996, về đề xuất có một chính sách hai nước Trung Quốc
Thế nhưng cảm giác rằng ông Fang có lẽ đã đếm thiếu, một blogger Trung Quốc khác, có biệt hiệu là “Arctosia,” đưa thông tin lên mạng từ New Zealand, đã thực hiện cuộc nghiên cứu của riêng mình và đã lập ra một tấm bản đồ thế giới cho thấy các quốc gia rõ ràng là bị truyền thông nhà nước hoặc đại diện của chính quyền Trung Quốc sờ tới về việc đã làm tổn thương những tình cảm của nhân dân Trung Quốc.”
Các quốc gia đã làm tổn thương những tình cảm của nhân dân Trung Quốc được tô màu đen trên bản đồ
Arctosia lập danh sách có 42 quốc gia chia theo khu vực:
Âu châu (12): Thành phố Vatican, Anh Quốc, Pháp, Đức, Na Uy, Italy, Tây Ban Nha, Cộng hòa Séc, Thụy Điển, Đan Mạch, Slovenia, Albania
Bắc Mỹ (2): Hoa KỳCanada
Trung Mỹ (6): GuatemalaGrenadaSaint Lucia, Saint Vincent và GrenadinesHondurasNicaragua
Nam Mỹ (1): Chile
Châu Đại Dương (4): New Zealand, Quần đảo SolomonNauru, Quần đảo Marshall
Châu Phi (9): Chad, Malawi, Burkina Faso, Swaziland, São Tomé và Príncipe, Gambia, Liberia, Senegal, Nam Phi
Châu Á (8): Nhật Bản, Việt NamPhilippinesIndonesia, Ấn Độ, Jordan, (tranh cãi: Cambodia, Lào)

(Nguồn: Arctosia, danwei.com)
Hiệu đính: Trần Hoàng
Bản tiếng Việt © Ba Sàm 2009